Xem Nhiều 5/2023 #️ Vài Mẩu Chuyện Về Bảng Nhãn Lê Quí Đôn # Top 7 Trend | Ieecvn.com

Xem Nhiều 5/2023 # Vài Mẩu Chuyện Về Bảng Nhãn Lê Quí Đôn # Top 7 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Vài Mẩu Chuyện Về Bảng Nhãn Lê Quí Đôn mới nhất trên website Ieecvn.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Lê Quí Đôn quê ở làng Duyên Hà, huyện Duyên Hà phủ Tiên Hương trấn Sơn Nam – nay là xã Duyên Hà huyện Hưng Hà tỉnh Thái Bình. Sinh năm 1726, mất năm1784 khi đang tại chức, thọ 59 tuổi.

Là con trai đầu của Tiến sĩ Lê Trọng Thứ – một danh sĩ thời cuối Lê, ngay từ nhỏ Lê Quí Đôn đã nổi tiếng thần đồng, học đâu nhớ đấy và có tài ứng biến.

Năm 18 tuổi, Lê Quí Đôn đỗ Giải nguyên (đỗ đầu thi Hương), năm 24 tuổi đỗ đầu thi Hội (Hội nguyên). Năm 27 tuổi đỗ đầu thi Đình (Đình nguyên), nhưng khoa này không có Trạng nguyên, vì vậy, trong làng Khoa bảng Lê Quí Đôn chỉ có danh vị “Đình nguyên Bảng nhãn”. Về đường quan chức, Lê Quí Đôn làm đến Thượng thư bộ Công, khi mất được truy tặng tước Dĩnh quận công (dưới triều Lê Hiển Tông).

Sinh thời, từ khi còn trẻ cho đến tận lúc cuối đời, tuy làm quan bận bịu nhiều việc, nhưng trên tay Lê Quí Đôn không lúc nào rời quyển sách. Ông đọc “Thiên kinh vạn quyển” và khối lượng trước tác để lại cũng thật đồ sộ, thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau – được giới nghiên cứu thời nay đánh giá là nhà bác học.

Xung quanh Lê Quí Đôn có nhiều câu chuyện vừa thực vừa mang màu sắc huyền bí, trong đó phần lớn thể hiện sự thán phục, ngưỡng mộ của những người đương thời đối với ông.

Tương truyền, khi quan Hữu thị lang bộ Hộ Lê Trọng Thứ và phu nhân Trương Thị Ích (con gái tiến sĩ Trương Minh Lượng) lấy nhau đã hai năm mà chưa có con, nên nhân một chuyến công du về miền Sơn Nam hạ, đã đến cầu tự ở miếu Soi ven sông Hồng, thuộc làng Khả Duy (Hà Nam).

Đêm ấy sau buổi đi cầu tự về, bà Ích đang còn ngồi ở trên ghế (trong nhà trọ) thì thiếp ngủ, và mơ màng thấy có tiếng trẻ học bài ở ngay cạnh miếu, bà lắng tai nghe, nhưng mở mắt nhìn thì không thấy ánh đèn. Một lát sau, khi tiếng học vừa dứt, thì trước mắt bà hiện ra một đứa trẻ tóc còn để chỏm, hai tay chắp lại lễ phép xin bà nhận làm con. Bà vô cùng mừng rỡ, vội dang hai tay ra đón lấy nó, nhưng đúng lúc ấy thì giật mình tỉnh giấc. Sau đó mấy ngày, bà có mang, rồi về sau sinh ra Lê Quí Đôn.

Mô típ “mơ thấy tiếng trẻ con học bài” rồi về sau “sinh ra quí tử” – các nhà khoa bảng tương lai, hoặc những mô típ tương tự, có thể tìm thấy trong tiểu sử của khá nhiều danh nhân thời trước, sau khi “hoá” họ được lập làm “thần Thành hoàng” và có “thần tích” (gần đây như Vũ Phạm Hàm, Đặng Thai Mai – tuy không là thần Thành hoàng, nhưng cũng có sự tích tương tự!).

Lại nói về Lê Quí Đôn, khi bà mẹ sắp sinh ra thì ông bố lại nằm mơ, thấy có đứa trẻ đến gõ cửa mà nói: “Xin cho tôi được vào nhà để làm con nối dõi”. Ông Thứ (tức ông bố) hỏi họ tên, đứa trẻ trả lời: “Họ Đặng, tên Xuân”. Ông Thứ lại hỏi: “Xin ở mấy năm?”. Trả lời: “Mười năm”. Ông Thứ lắc đầu. Đứa trẻ lại trả lời: “Hai mươi năm”. Ông Thứ vẫn cứ lắc đầu: “Không được”.

Cứ như thế, đứa trẻ tăng dần thời gian: 30, 40, rồi 50 năm, nhưng ông Thứ đều một mực lắc đầu không nhận, và không mở cánh cửa.

Đến khi đứa trẻ nói: “Sáu mươi năm”, thì ông Thứ, tuy hãy còn đôi chút bần thần, nhưng đã gật đầu và rút chốt cánh cửa. Đứa trẻ bước vào, rồi thoắt một cái đã thấy nó biến mất. Ông Thứ bàng hoàng, đang còn tiếc nuối vì chưa nhìn rõ mặt mũi thằng bé thế nào, thì bỗng đâu đã nghe tiếng trẻ con khóc, vọng ra từ buồng vợ. Ông giật mình, tỉnh hẳn giấc mộng.

Đến sáng ngày hôm sau (lẽ ra thời ấy phải sau ba ngày!) ông Thứ đã đi vào buồng vợ để nhìn mặt đứa con. Ông vô cùng mừng rỡ khi thấy gương mặt nó đầy đặn, sáng sủa, nhưng sau đó cũng lại chạnh niềm: “Nó chẳng thể qua được tuổi lục tuần”.

Ông Thứ “đặc biệt” giấu kín chuyện mộng mị của mình với vợ, mặc dù trước đó, khi bắt đầu mang thai Quí Đôn, bà Ích đã từng nói với ông về giấc mộng sau lần đi cầu tự ấy. Chỉ đến khi Lê Quí Đôn qua đời, cụ Thứ lúc ấy đã ngoại bát tuần, mới kể chuyện này cho các con cháu. Và có lẽ, do biết trước được “số trời” của Lê Quí Đôn, nên người cha đã “chạy đua với thời gian” bằng cách để hết tâm trí vào việc dạy dỗ cho con mau chóng nên người và hiển đạt. Quả nhiên, Lê Quí Đôn “thần đồng” đã không phụ lòng mong đợi của người cha.

Về lời đồn đại Lê Quí Đôn nổi tiếng “thần đồng” của người đương thời, không phải chỉ là lời đồn đại suông. Cũng không phải là những lời “thêm vào” sau khi Lê Quí Đôn đã hiển đạt – như ta thấy ở không ít những nhân vật khác, trước và sau ông.

Do bẩm tính thông minh, lại được người cha nêu gương sáng (Thuở nhỏ Lê Trọng Thứ cũng là người nổi tiếng chuyên cần, ham học!) và rèn cặp cho từ bé, cho nên Lê Quí Đôn khi vừa biết nói, thì cũng là lúc bắt đầu được tiếp xúc với sách vở. Lên 2 tuổi đã thuộc được khá nhiều mặt chữ. Lên 5 tuổi đã đọc và thuộc được các bài thơ trong sách “Kinh thi”. Lên 7 tuổi đã có tài ứng đối (chẳng hạn, ông bố đọc “Tứ mục” thì con đối ngay “Tam xuyên” hoặc chỉ vào người mà nói chữ “Thái” chứ không phải chữ “Đại” v.v…). Và do đọc nhiều, nhớ kỹ, nên đến năm 12 tuổi, sử ta sử tàu – hỏi đến đâu là Lê Quí Đôn đều trả lời đến đấy vanh vách. Chẳng những nhớ các sự kiện lịch sử, mà Lê Quí Đôn ngay từ lúc ấy, đã biết biện bạch cặn kẽ (tức phân tích) đến từng chi tiết, khiến nhiều người có học đương thời cũng phải sửng sốt ngỡ ngàng.

Về tài nhớ “thần đồng” của Lê Quí Đôn, người ta đã truyền tụng kể lại câu chuyện sau đây:

Vậy mà, cho đến khoảng 15 năm sau, khi ấy Lê Quí Đôn đã đỗ Đình nguyên Bảng nhãn và đang làm quan trong triều, thì bỗng một hôm, có vụ kiện từ vùng Sơn Nam hạ chuyển tới, xảy ra ngay giữa triều đình. Nguyên đơn là vị phú ông mà Lê Quí Đôn đã sao lục văn tự cho hồi trước, còn nơi nhận đơn để xử là Ngự sử đài. Nội dung vụ kiện là do nhà vị phú ông bị cháy, các văn tự mua bán cũng bị cháy theo, vì thế, các con nợ “vỗ nợ” không chịu trả những gì phải trả.

Vụ kiện thật nan giải. Vì không xử được ở phủ ở trấn, nên phải mang lên đến Ngự sử đài. Rồi cả Ngự sử đài cũng chịu, lại phải đem ra giữa triều đình xử chung. Giữa lúc từ chúa Trịnh cho đến các vị đại thần có mặt đều ngơ ngác, thì Lê Quí Đôn, do nhớ mặt vị phú ông, nên gọi ông ta lại mà bảo:

– Ông mang giấy bút ra đây, tôi sẽ đọc lại cho ghi đủ số văn tự đã mất đó.

Vị phú ông mừng quýnh, vội xin phép ra ngoài lấy giấy bút và nhờ một giám sinh đến ghi cho.

Khi vị phú ông quay lại và giám sinh ngồi vào bàn, thì Lê Quí Đôn liền đọc luôn một hồi, khiến cho vị giám sinh này đôi lúc phải xin ông chậm lại, để ghi cho kịp.

Chúa Trịnh Sâm đang có mặt, và là người cao nhất để xử vụ án, thấy vậy, bảo cả hai người dừng lại để hỏi cho rõ nguyên cớ vì sao. Lê Quí Đôn tâu lại các việc từ đầu, và cam đoan rằng những vụ việc và con số đọc ra, đều đúng y nguyên như trong văn tự cũ.

Cả triều đình ngạc nhiên, ngay chúa Trịnh cũng cảm thấy khó tin, bèn bảo viên Thượng thư bộ Lễ mang sổ sách ghi chép tên tuổi, quê quán của bách quan ra, để mọi người thay nhau đọc. Khi các quan đọc xong, chúa Trịnh truyền cất hết sổ sách đi, rồi bảo ai nhớ được đến đâu thì hãy đọc lên nghe thử. Các quan thay nhau đọc, nhưng do trí nhớ có hạn, nên người giỏi nhất cũng chỉ nhớ được khoảng 20 tên. Đến lượt Lê Quí Đôn, ông ứng khẩu đọc vanh vách từ đầu đến cuối, không bỏ sót tên nào, và cũng không sai bất kỳ một chi tiết nhỏ nào.

Cả chúa Trịnh Sâm và các quan có mặt đều lắc đầu thán phục, cho Lê Quí Đôn là bậc kỳ tài, rồi sau đó, vụ kiện đã được xử êm, do đã khôi phục được các bằng chứng cụ thể.

Về tài ứng đối và ứng khẩu hài hước của Lê Quí Đôn, cũng được nhiều người đương thời truyền tụng bằng một câu chuyện khác, có nội dung như sau:

Một hôm, sau buổi thiết triều còn sớm, bách quan lại có mặt đông đủ, nên chúa Trịnh Sâm muốn “giải trí” bằng cách đưa ra lệ: các quan thay phiên nhau, mỗi người phải ứng khẩu kể một câu chuyện vui, nếu câu chuyện nào làm cho mọi người cùng cười, thì được thưởng, nếu không, sẽ bị phạt.

Khi lệ của chúa ban ra, mọi người đều hưởng ứng, nhưng đến lúc phải “xung phong” kể đầu tiên, thì ai nấy lại ngại ngùng, vì việc ấy đâu có dễ dàng. Thấy không khí im ắng để lâu sợ sẽ mất vui, chúa Trịnh Sâm bèn vừa cười vừa chỉ ngay vào Lê Quí Đôn, “bắt” ông phải lên tiếng trước.

Nhiều người tái mặt, trong bụng lo thay cho Lê Quí Đôn, vì nghĩ chắc gì ông đã vượt qua được. Thế nhưng nỗi lo ấy, ngay sau đó đã được giải toả và từ chúa cho đến bách quan, đều bị cuốn hút vào câu chuyện của ông – một câu chuyện hoàn toàn bịa đặt, nhưng sức ám chỉ và sự hài hước thì lại vô cùng hiểm hóc. Ông kể:

“Từ ngày xưa, trời đã có lệ hàng năm mở khoa thi “vượt vũ môn”, để các loài cá, nếu vượt qua được thì sẽ hoá thành rồng, mà bay đi tới miền cực lạc.

Năm ấy, cá chép, cá rô, cá trê đều có mặt để ứng thí. Thấy thế, một chú cóc cũng chuẩn bị hành trang, tấp tểnh lên đường. Khi cả bốn tới cửa trường thi, viên lực sĩ đứng canh, nhìn thấy cóc thì ngạc nhiên quá, bèn quát to lên rằng:

– Này tên cóc kia, bụng da to sù, đi lại còn khật khưỡng, làm sao lại dám đến ứng thí, không sợ thiên hạ trông thấy thì ôm bụng mà cười cho à?

Cóc vênh mặt, trợn mắt lên, rồi hỏi lại viên lực sĩ:

– Này, chẳng cứ gì ta đâu. Thế ta hỏi: tại sao anh cá rô bé nhỏ kia cũng còn vào đây thi được?

Lực sĩ trả lời:

– Cá rô tuy bé nhỏ, nhưng còn có vây cứng vảy chắc, có thể giương lên mà vượt qua thác được.

Cóc vẫn không chịu thua, hỏi tiếp:

– Cứ cho là như thế. Nhưng còn anh cá trê người mềm oằn oặt, thì không sợ bị nước cuốn trôi đi à?

Lực sĩ lại trả lời:

– Người cá trê tuy mềm, nhưng lại có đuôi dài và khoẻ, như thế toàn bộ thân thể uốn lượn theo dòng thác mà lên.

Cóc hoàn toàn đuối lý, chẳng lẽ lại nói mình có thể nhảy một cái là qua dòng thác lớn được ư? – Vì thế nên đành đấu dịu mà nói:

– Chẳng dấu gì anh lực sĩ. Ngày trước tôi sinh ra vốn cũng có đuôi như anh cá trê, nhưng về sau muốn được lên bờ để hầu hạ người nên đã tự làm đứt đuôi đấy, vì thế khi xuống nước bơi lội cũng có kém. Xin anh hãy nể tình cho tôi vào. Nay gọi là có chút quà, mong anh nhận giúp.

Viên lực sĩ lắng nghe, lúc trước còn gật gật đầu, nhưng đến đoạn quà cáp thì nổi cơn tam bành mà quát vào mặt cóc: “Xéo ngay!”, đồng thời cũng chĩa ngọn giáo ra, làm cho cóc được một phen hú vía, đành phải đánh bài chuồn thẳng”.

Cả triều đình im phăng phắc, dõi theo từng lời kể thản nhiên như không của Lê Quí Đôn. Thế nhưng, đến đoạn “Cóc tự làm đứt đuôi” và đưa hối lộ thì các cặp mắt lại đổ dồn, nhìn vào viên hoạn quan Thái Thịnh – lúc ấy đang cầm chiếc quạt lông, thỉnh thoảng lại giơ lên phe phẩy cho chúa Trịnh Sâm, như thể ta đây mới thực là quan trọng và cần thiết cho chúa vậy.

Trong hàng ngũ các quan, đã bắt đầu thấy có tiếng cười nhỏ, còn đến khi câu chuyện kết thúc, thì mọi người, kể cả chúa Trịnh Sâm, đều lăn ra mà cười, khiến cho viên hoạn quan chỉ còn biết đứng nghiêm như trời trồng, chiếc quạt cầm trên tay buông thõng.

Đại đa số các quan đều biết lai lịch và con đường tiến thân của viên hoạn quan này. Trong lòng họ đều muốn có dịp được phỉ nhổ vào mặt hắn cho bõ ghét, vì vậy, câu chuyện của Lê Quí Đôn đã làm cho mọi người đều hoan hỷ lên như vậy.

Về tài năng của Lê Quí Đôn, nhất là về phương diện trước tác, đương thời ai ai cũng phải nể phục vì sự uyên bác và chuyên cần của ông. Thế nhưng, sống vào thời buổi “mọi người đều phải chen chúc nhau trong vòng danh lợi” thì cách ứng xử “đứng ngoài nhìn vào” cũng đồng nghĩa với việc “tài năng sẽ bị mai một” dần. Lê Quý Đôn đã chọn cách “tích cực nhập thế” với tất cả “tài năng và sự năng nổ của mình”, vì thế, cũng không tránh khỏi có lúc bị “sa đà”.

Ấy là việc, hễ đi đến đâu, vì muốn được tận mắt chứng kiến để có thể qua đó mà suy ngẫm và ghi chép, nên Lê Quý Đôn thường bắt dân chúng và thuộc hạ phải làm thêm việc này việc khác, vì vậy, đã gây thêm cho họ sự oán thán, kêu ca là “quan lại hay sách nhiễu”.

Hoặc như việc, do phải đi công cán nhiều nơi lại hay vùi đầu vào sách vở, nên phần nào Lê Quý Đôn cũng xao nhãng việc giáo dục con cái. Đến nỗi một người con trai là Lê Quý Kiệt, tuy không phải học dốt nhưng lại cầu toàn, đã nhờ bạn là Đinh Thì Trung đi thi hộ (trong kỳ thi Hội). Việc bại lộ, Lê Quý Kiệt bị giáng làm thường dân, phải đuổi về quê, còn Đinh Thì Trung thì bị đầy ra miền ven biển Vạn Ninh (thuộc Quảng Ninh ngày nay).

Lê Quý Đôn chắc không chủ trương việc này, nhưng dẫu sao thì ông vẫn bị mang tiếng với thiên hạ. Vì vậy, trong sự nghiệp của Lê Quý Đôn, tuy được nhiều người đương thời thán phục, nhưng trong đám đồng liêu, cũng có đôi người dị nghị, cho là ông “ham hố” chẳng giữ mình. Chứng cứ mà họ dựa vào, xem ra khó có thể bác bỏ, nhưng nếu đọc kỹ các trước tác của Lê Quý Đôn, ta có thể hiểu và thông cảm được với ông, bởi vì dẫu sao thì trí tuệ và khả năng bao quát các vấn đề thực tế trong một con người, không phải bao giờ cũng song hành, và không phải bao giờ cũng là vô hạn.

Giai Thoại Về Lê Quý Đôn

Lê Quý Đôn (1726 – 1784), tên thuở nhỏ là Lê Danh Phương, tự Doãn Hậu, hiệu Quế Đường; là vị quan thời Lê trung hưng, cũng là nhà thơ, và được mệnh danh là ” nhà bác học lớn của Việt Nam trong thời phong kiến”. Lê Quí Đôn quê ở làng Duyên Hà, huyện Duyên Hà phủ Tiên Hương trấn Sơn Nam – nay là xã Duyên Hà huyện Hưng Hà tỉnh Thái Bình. Ông là con trai đầu của Tiến sĩ Lê Trọng Thứ – một danh sĩ thời cuối Lê, ngay từ nhỏ Lê Quí Đôn đã nổi tiếng thần đồng, học đâu nhớ đấy và có tài ứng biến.

Năm 18 tuổi, Lê Quí Đôn đỗ Giải nguyên (đỗ đầu thi Hương), năm 24 tuổi đỗ đầu thi Hội (Hội nguyên). Năm 27 tuổi đỗ đầu thi Đình (Đình nguyên), nhưng khoa này không có Trạng nguyên, vì vậy, trong làng Khoa bảng Lê Quí Đôn chỉ có danh vị “Đình nguyên Bảng nhãn”. Về đường quan chức, Lê Quí Đôn làm đến Thượng thư bộ Công, khi mất được truy tặng tước Dĩnh quận công (dưới triều Lê Hiển Tông).

Sinh thời, từ khi còn trẻ cho đến tận lúc cuối đời, tuy làm quan bận bịu nhiều việc, nhưng trên tay Lê Quí Đôn không lúc nào rời quyển sách. Ông đọc “Thiên kinh vạn quyển” và khối lượng trước tác để lại cũng thật đồ sộ, thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau – được giới nghiên cứu thời nay đánh giá là nhà bác học.

GIAI THOẠI VỀ LÊ QUÝ ĐÔN

Tương truyền, khi quan Hữu thị lang bộ Hộ Lê Trọng Thứ và phu nhân Trương Thị Ích (con gái tiến sĩ Trương Minh Lượng) lấy nhau đã hai năm mà chưa có con, nên nhân một chuyến công du về miền Sơn Nam hạ, đã đến cầu tự ở miếu Soi ven sông Hồng, thuộc làng Khả Duy (Hà Nam).

Đêm ấy sau buổi đi cầu tự về, bà Ích đang còn ngồi ở trên ghế (trong nhà trọ) thì thiếp ngủ, và mơ màng thấy có tiếng trẻ học bài ở ngay cạnh miếu, bà lắng tai nghe, nhưng mở mắt nhìn thì không thấy ánh đèn. Một lát sau, khi tiếng học vừa dứt, thì trước mắt bà hiện ra một đứa trẻ tóc còn để chỏm, hai tay chắp lại lễ phép xin bà nhận làm con. Bà vô cùng mừng rỡ, vội dang hai tay ra đón lấy nó, nhưng đúng lúc ấy thì giật mình tỉnh giấc. Sau đó mấy ngày, bà có mang, rồi về sau sinh ra Lê Quí Đôn.

Mô típ “mơ thấy tiếng trẻ con học bài” rồi về sau “sinh ra quí tử” – các nhà khoa bảng tương lai, hoặc những mô típ tương tự, có thể tìm thấy trong tiểu sử của khá nhiều danh nhân thời trước, sau khi “hoá” họ được lập làm “thần Thành hoàng” và có “thần tích” (gần đây như Vũ Phạm Hàm, Đặng Thai Mai – tuy không là thần Thành hoàng, nhưng cũng có sự tích tương tự!).

Lại nói về Lê Quí Đôn, khi bà mẹ sắp sinh ra thì ông bố lại nằm mơ, thấy có đứa trẻ đến gõ cửa mà nói: “Xin cho tôi được vào nhà để làm con nối dõi”. Ông Thứ (tức ông bố) hỏi họ tên, đứa trẻ trả lời: “Họ Đặng, tên Xuân”. Ông Thứ lại hỏi: “Xin ở mấy năm?”. Trả lời: “Mười năm”. Ông Thứ lắc đầu. Đứa trẻ lại trả lời: “Hai mươi năm”. Ông Thứ vẫn cứ lắc đầu: “Không được”.

Cứ như thế, đứa trẻ tăng dần thời gian: 30, 40, rồi 50 năm, nhưng ông Thứ đều một mực lắc đầu không nhận, và không mở cánh cửa.

Đến khi đứa trẻ nói: “Sáu mươi năm”, thì ông Thứ, tuy hãy còn đôi chút bần thần, nhưng đã gật đầu và rút chốt cánh cửa. Đứa trẻ bước vào, rồi thoắt một cái đã thấy nó biến mất. Ông Thứ bàng hoàng, đang còn tiếc nuối vì chưa nhìn rõ mặt mũi thằng bé thế nào, thì bỗng đâu đã nghe tiếng trẻ con khóc, vọng ra từ buồng vợ. Ông giật mình, tỉnh hẳn giấc mộng.

Đến sáng ngày hôm sau (lẽ ra thời ấy phải sau ba ngày!) ông Thứ đã đi vào buồng vợ để nhìn mặt đứa con. Ông vô cùng mừng rỡ khi thấy gương mặt nó đầy đặn, sáng sủa, nhưng sau đó cũng lại chạnh niềm: “Nó chẳng thể qua được tuổi lục tuần”.

Ông Thứ “đặc biệt” giấu kín chuyện mộng mị của mình với vợ, mặc dù trước đó, khi bắt đầu mang thai Quí Đôn, bà Ích đã từng nói với ông về giấc mộng sau lần đi cầu tự ấy. Chỉ đến khi Lê Quí Đôn qua đời, cụ Thứ lúc ấy đã ngoại bát tuần, mới kể chuyện này cho các con cháu. Và có lẽ, do biết trước được “số trời” của Lê Quí Đôn, nên người cha đã “chạy đua với thời gian” bằng cách để hết tâm trí vào việc dạy dỗ cho con mau chóng nên người và hiển đạt. Quả nhiên, Lê Quí Đôn “thần đồng” đã không phụ lòng mong đợi của người cha.

Về lời đồn đại Lê Quí Đôn nổi tiếng “thần đồng” của người đương thời, không phải chỉ là lời đồn đại suông. Cũng không phải là những lời “thêm vào” sau khi Lê Quí Đôn đã hiển đạt – như ta thấy ở không ít những nhân vật khác, trước và sau ông.

Do bẩm tính thông minh, lại được người cha nêu gương sáng (Thuở nhỏ Lê Trọng Thứ cũng là người nổi tiếng chuyên cần, ham học!) và rèn cặp cho từ bé, cho nên Lê Quí Đôn khi vừa biết nói, thì cũng là lúc bắt đầu được tiếp xúc với sách vở. Lên 2 tuổi đã thuộc được khá nhiều mặt chữ. Lên 5 tuổi đã đọc và thuộc được các bài thơ trong sách “Kinh thi”. Lên 7 tuổi đã có tài ứng đối (chẳng hạn, ông bố đọc “Tứ mục” thì con đối ngay “Tam xuyên” hoặc chỉ vào người mà nói chữ “Thái” chứ không phải chữ “Đại” v.v…). Và do đọc nhiều, nhớ kỹ, nên đến năm 12 tuổi, sử ta sử tàu – hỏi đến đâu là Lê Quí Đôn đều trả lời đến đấy vanh vách. Chẳng những nhớ các sự kiện lịch sử, mà Lê Quí Đôn ngay từ lúc ấy, đã biết biện bạch cặn kẽ (tức phân tích) đến từng chi tiết, khiến nhiều người có học đương thời cũng phải sửng sốt ngỡ ngàng.

Về tài nhớ “thần đồng” của Lê Quí Đôn, người ta đã truyền tụng kể lại câu chuyện sau đây:

Vậy mà, cho đến khoảng 15 năm sau, khi ấy Lê Quí Đôn đã đỗ Đình nguyên Bảng nhãn và đang làm quan trong triều, thì bỗng một hôm, có vụ kiện từ vùng Sơn Nam hạ chuyển tới, xảy ra ngay giữa triều đình. Nguyên đơn là vị phú ông mà Lê Quí Đôn đã sao lục văn tự cho hồi trước, còn nơi nhận đơn để xử là Ngự sử đài. Nội dung vụ kiện là do nhà vị phú ông bị cháy, các văn tự mua bán cũng bị cháy theo, vì thế, các con nợ “vỗ nợ” không chịu trả những gì phải trả.

Vụ kiện thật nan giải. Vì không xử được ở phủ ở trấn, nên phải mang lên đến Ngự sử đài. Rồi cả Ngự sử đài cũng chịu, lại phải đem ra giữa triều đình xử chung. Giữa lúc từ chúa Trịnh cho đến các vị đại thần có mặt đều ngơ ngác, thì Lê Quí Đôn, do nhớ mặt vị phú ông, nên gọi ông ta lại mà bảo:

– Ông mang giấy bút ra đây, tôi sẽ đọc lại cho ghi đủ số văn tự đã mất đó.

Vị phú ông mừng quýnh, vội xin phép ra ngoài lấy giấy bút và nhờ một giám sinh đến ghi cho.

Khi vị phú ông quay lại và giám sinh ngồi vào bàn, thì Lê Quí Đôn liền đọc luôn một hồi, khiến cho vị giám sinh này đôi lúc phải xin ông chậm lại, để ghi cho kịp.

Chúa Trịnh Sâm đang có mặt, và là người cao nhất để xử vụ án, thấy vậy, bảo cả hai người dừng lại để hỏi cho rõ nguyên cớ vì sao. Lê Quí Đôn tâu lại các việc từ đầu, và cam đoan rằng những vụ việc và con số đọc ra, đều đúng y nguyên như trong văn tự cũ.

Cả triều đình ngạc nhiên, ngay chúa Trịnh cũng cảm thấy khó tin, bèn bảo viên Thượng thư bộ Lễ mang sổ sách ghi chép tên tuổi, quê quán của bách quan ra, để mọi người thay nhau đọc. Khi các quan đọc xong, chúa Trịnh truyền cất hết sổ sách đi, rồi bảo ai nhớ được đến đâu thì hãy đọc lên nghe thử. Các quan thay nhau đọc, nhưng do trí nhớ có hạn, nên người giỏi nhất cũng chỉ nhớ được khoảng 20 tên. Đến lượt Lê Quí Đôn, ông ứng khẩu đọc vanh vách từ đầu đến cuối, không bỏ sót tên nào, và cũng không sai bất kỳ một chi tiết nhỏ nào.

Cả chúa Trịnh Sâm và các quan có mặt đều lắc đầu thán phục, cho Lê Quí Đôn là bậc kỳ tài, rồi sau đó, vụ kiện đã được xử êm, do đã khôi phục được các bằng chứng cụ thể.

Về tài ứng đối và ứng khẩu hài hước của Lê Quí Đôn, cũng được nhiều người đương thời truyền tụng bằng một câu chuyện khác, có nội dung như sau:

Một hôm, sau buổi thiết triều còn sớm, bách quan lại có mặt đông đủ, nên chúa Trịnh Sâm muốn “giải trí” bằng cách đưa ra lệ: các quan thay phiên nhau, mỗi người phải ứng khẩu kể một câu chuyện vui, nếu câu chuyện nào làm cho mọi người cùng cười, thì được thưởng, nếu không, sẽ bị phạt.

Khi lệ của chúa ban ra, mọi người đều hưởng ứng, nhưng đến lúc phải “xung phong” kể đầu tiên, thì ai nấy lại ngại ngùng, vì việc ấy đâu có dễ dàng. Thấy không khí im ắng để lâu sợ sẽ mất vui, chúa Trịnh Sâm bèn vừa cười vừa chỉ ngay vào Lê Quí Đôn, “bắt” ông phải lên tiếng trước.

Nhiều người tái mặt, trong bụng lo thay cho Lê Quí Đôn, vì nghĩ chắc gì ông đã vượt qua được. Thế nhưng nỗi lo ấy, ngay sau đó đã được giải toả và từ chúa cho đến bách quan, đều bị cuốn hút vào câu chuyện của ông – một câu chuyện hoàn toàn bịa đặt, nhưng sức ám chỉ và sự hài hước thì lại vô cùng hiểm hóc. Ông kể:

“Từ ngày xưa, trời đã có lệ hàng năm mở khoa thi “vượt vũ môn”, để các loài cá, nếu vượt qua được thì sẽ hoá thành rồng, mà bay đi tới miền cực lạc.

Năm ấy, cá chép, cá rô, cá trê đều có mặt để ứng thí. Thấy thế, một chú cóc cũng chuẩn bị hành trang, tấp tểnh lên đường. Khi cả bốn tới cửa trường thi, viên lực sĩ đứng canh, nhìn thấy cóc thì ngạc nhiên quá, bèn quát to lên rằng:

– Này tên cóc kia, bụng da to sù, đi lại còn khật khưỡng, làm sao lại dám đến ứng thí, không sợ thiên hạ trông thấy thì ôm bụng mà cười cho à?

Cóc vênh mặt, trợn mắt lên, rồi hỏi lại viên lực sĩ:

– Này, chẳng cứ gì ta đâu. Thế ta hỏi: tại sao anh cá rô bé nhỏ kia cũng còn vào đây thi được?

Lực sĩ trả lời:

– Cá rô tuy bé nhỏ, nhưng còn có vây cứng vảy chắc, có thể giương lên mà vượt qua thác được.

Cóc vẫn không chịu thua, hỏi tiếp:

– Cứ cho là như thế. Nhưng còn anh cá trê người mềm oằn oặt, thì không sợ bị nước cuốn trôi đi à?

Lực sĩ lại trả lời:

– Người cá trê tuy mềm, nhưng lại có đuôi dài và khoẻ, như thế toàn bộ thân thể uốn lượn theo dòng thác mà lên.

Cóc hoàn toàn đuối lý, chẳng lẽ lại nói mình có thể nhảy một cái là qua dòng thác lớn được ư? – Vì thế nên đành đấu dịu mà nói:

– Chẳng dấu gì anh lực sĩ. Ngày trước tôi sinh ra vốn cũng có đuôi như anh cá trê, nhưng về sau muốn được lên bờ để hầu hạ người nên đã tự làm đứt đuôi đấy, vì thế khi xuống nước bơi lội cũng có kém. Xin anh hãy nể tình cho tôi vào. Nay gọi là có chút quà, mong anh nhận giúp.

Viên lực sĩ lắng nghe, lúc trước còn gật gật đầu, nhưng đến đoạn quà cáp thì nổi cơn tam bành mà quát vào mặt cóc: “Xéo ngay!”, đồng thời cũng chĩa ngọn giáo ra, làm cho cóc được một phen hú vía, đành phải đánh bài chuồn thẳng”.

Cả triều đình im phăng phắc, dõi theo từng lời kể thản nhiên như không của Lê Quí Đôn. Thế nhưng, đến đoạn “Cóc tự làm đứt đuôi” và đưa hối lộ thì các cặp mắt lại đổ dồn, nhìn vào viên hoạn quan Thái Thịnh – lúc ấy đang cầm chiếc quạt lông, thỉnh thoảng lại giơ lên phe phẩy cho chúa Trịnh Sâm, như thể ta đây mới thực là quan trọng và cần thiết cho chúa vậy.

Trong hàng ngũ các quan, đã bắt đầu thấy có tiếng cười nhỏ, còn đến khi câu chuyện kết thúc, thì mọi người, kể cả chúa Trịnh Sâm, đều lăn ra mà cười, khiến cho viên hoạn quan chỉ còn biết đứng nghiêm như trời trồng, chiếc quạt cầm trên tay buông thõng.

Đại đa số các quan đều biết lai lịch và con đường tiến thân của viên hoạn quan này. Trong lòng họ đều muốn có dịp được phỉ nhổ vào mặt hắn cho bõ ghét, vì vậy, câu chuyện của Lê Quí Đôn đã làm cho mọi người đều hoan hỷ lên như vậy.

Về tài năng của Lê Quí Đôn, nhất là về phương diện trước tác, đương thời ai ai cũng phải nể phục vì sự uyên bác và chuyên cần của ông. Thế nhưng, sống vào thời buổi “mọi người đều phải chen chúc nhau trong vòng danh lợi” thì cách ứng xử “đứng ngoài nhìn vào” cũng đồng nghĩa với việc “tài năng sẽ bị mai một” dần. Lê Quý Đôn đã chọn cách “tích cực nhập thế” với tất cả “tài năng và sự năng nổ của mình”, vì thế, cũng không tránh khỏi có lúc bị “sa đà”.

Ấy là việc, hễ đi đến đâu, vì muốn được tận mắt chứng kiến để có thể qua đó mà suy ngẫm và ghi chép, nên Lê Quý Đôn thường bắt dân chúng và thuộc hạ phải làm thêm việc này việc khác, vì vậy, đã gây thêm cho họ sự oán thán, kêu ca là “quan lại hay sách nhiễu”.

Hoặc như việc, do phải đi công cán nhiều nơi lại hay vùi đầu vào sách vở, nên phần nào Lê Quý Đôn cũng xao nhãng việc giáo dục con cái. Đến nỗi một người con trai là Lê Quý Kiệt, tuy không phải học dốt nhưng lại cầu toàn, đã nhờ bạn là Đinh Thì Trung đi thi hộ (trong kỳ thi Hội). Việc bại lộ, Lê Quý Kiệt bị giáng làm thường dân, phải đuổi về quê, còn Đinh Thì Trung thì bị đầy ra miền ven biển Vạn Ninh (thuộc Quảng Ninh ngày nay).

Lê Quý Đôn chắc không chủ trương việc này, nhưng dẫu sao thì ông vẫn bị mang tiếng với thiên hạ. Vì vậy, trong sự nghiệp của Lê Quý Đôn, tuy được nhiều người đương thời thán phục, nhưng trong đám đồng liêu, cũng có đôi người dị nghị, cho là ông “ham hố” chẳng giữ mình. Chứng cứ mà họ dựa vào, xem ra khó có thể bác bỏ, nhưng nếu đọc kỹ các trước tác của Lê Quý Đôn, ta có thể hiểu và thông cảm được với ông, bởi vì dẫu sao thì trí tuệ và khả năng bao quát các vấn đề thực tế trong một con người, không phải bao giờ cũng song hành, và không phải bao giờ cũng là vô hạn.

List Truyện Dài Hoàn Của Dđ Lê Qúy Đôn

A

Ác nương tử – Nguyên Nhu – Xuyên không – 10 chương – Hệ liệt Trời giáng sứ mạng

Ác nữ vương phách lối – Mễ Lộ Lộ – Hiện đại, sắc – 10 chương

Ám dạ ma vương – Cô Quang Tàn Chiếu – Đam mỹ, cổ đại, ngược – 20 chương

Áp trại tiểu nha hoàn – Tứ Nguyệt – Cổ đại, sắc -10 chương – Hệ liệt Sơn đại vương

Áp trại tiểu tình nhân – Tứ Nguyệt – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Sơn đại vương

Áp trại tiểu phu nhân – Tứ Nguyệt – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Sơn đại vương

Áp trại tiểu vương phi – Tứ Nguyệt – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Sơn đại vương

B

Bạn cùng phòng tổng tài, xấu xa – Cầu Mộng – Hiện đại – 10 chương

Bảo Bối Lên Nhầm Giường – Tạp Nhi – Hiện đại -10 chương – Hệ liệt Ngũ trọc ác ma

Bảo bối trong lòng phúc hắc tổng tài – Đào Nhạc Tư – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Khinh thục nữ chính kháng

Bảo mẫu trưởng thành ký – Hàn Liệt – Hiện đại- 10 chương

Bắc Cung Huyền Vũ – Thủy Ngân – Cổ Đại – 10 chương – Hệ liệt Vân cung tứ đường

Bẻ em không thương lượng – Tuyết Mặc – Hiện đại, sắc -38 chương

Boss yêu nghiệt, chớ mập mờ – Sơ Thần – Hiện đại, sắc -200 chương, 4 phiên ngoại

Bối lặc gia tác tình – Mạn Ny – Cổ đại – 9 chương, phần 2 tự sáng tác: Link ebook

Bức hôn tổng tài – Yến Ngữ Yên Nhiên – Hiện đại – 53 chương

C

Cao điệu ái thê đại trượng phu – Giản Anh – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Kháng phu – Link ebook

Cát Tường – Giản An – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Hoa viên – Link ebook

Cấp trên muối cưới tôi – Kim Huyên – Hiện đại, sủng – 10 chương – Hệ liệt Tình nhân hoàn mỹ của tôi

Chàng mù, hóa ra em thật yêu anh – Mộc Phù Sinh – Hiện đại – 13 chương – Link ebook

Chân mệnh Thiên Nữ – Kiều Hiên – Nữ tôn – 10 chương

Chỉ quan tâm đến em – Thiên Thảo – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Mỹ mỹ chi âm

Chiếc bông tai định ước – Bích Diệp Phi Tuyết – Hiện đại – 20 chương

Chiêu quân săn chồng – Phức Mai – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Đàm gia tam mỹ

Chồng ấm giường – Giản Huân – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Bích hoa cũng có mùa xuân

Chơi đùa em đến nghiện – Lăng Hề Hề – Hiện đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Người yêu không ngoan

Chung Cư Hạnh Phúc: Tổng Tài – Kim Huyên – Hiện Đại – 9 chương – Hệ liệt Công ngụ 8 tầng – Link ebook

Chuyến tàu tình yêu của trùm xã hội đen – Túc Vân – Hiện đại – 10 chương

Có vương gia mới dám lớn tiếng – Tứ Nguyệt – Xuyên không, sắc – 10 chương – Hệ liệt Đến đâu cũng được như ý

Cô bé lọ lem đá hoàng tử – Khải Ly – Hiện đại – 10 chương

Công chúa nếm trái cấm – Kim Huyên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Tỷ muội

Cô vợ trẻ con của tổng tài – Mộ Dung Tuyết Anh – Hiện đại – 81 chương

Cục cưng bé nhỏ yêu bạo quân – Tử Nguyệt – Hiện đại, sắc – 10 chương

Cuộc đấu tình yêu tàn khốc – Mai tử – Hiện đại – 9 chương

Cười hỏi sinh tử duyên – Cổ Linh – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt thất tu la

Cưới vợ trước so chiêu – Trạm Lượng – Hiện đại – 10 chương

Cưỡng chiếm giường vua: Bạo quân, thỉnh an cho bổn cung – Nại Tiểu Nhàn – Xuyên không – 135 chương

D

Dụ chàng cắn câu – Cổ Linh – Cổ Đại – 8 chương

Dê ác đánh sói – Cổ Linh – Cổ đại – 9 chương, 1 hồi kết – Link ebook

Diễm cơ của bá vương – Vu Linh – Xuyên không – 10 chương – Link ebook

Diễm Luyến Tàn Đồng – Duật Dương – Đam mỹ, cổ đại, cường thủ hào đoạt – 40 chương

Duyên đến – Kim Huyên – Xuyên không – 10 chương – Hệ liệt Rơi vào biển thời gian

Dùng hết đời để yêu – Hiện đại – Vu San – 73 chương

Đ

Đao Ba gia – Nguyên Nhu – Xuyên không – 10 chương – Hệ liệt Trời giáng sứ mạng

Đào hôn tám trăn năm – Dư Uyển Uyển – Cổ đại, hiện đại – 22 chương + 2 phiên ngoại

Định nghĩa độc nhất vô nhị – Hương Nam Thảo – Hiện đại – 18 chương, 9 phiên ngoại – Link ebook

Độc sủng thiên kim nô – Vu Linh – Xuyên không – 9 chương – Hệ liệt Song long giành châu

Động phòng hoa chúc trễ mười năm – Minh Tinh – Cổ Đại, hài, sủng – 10 chương – Hệ liệt Tình đẹp thành đôi

Đương gia cách cách – Dương Quan Tình Tử – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Công chúa bang

E

Em dám nói em không tính phúc – Hốt Nhiên Chi Gian – Hiện đại – 63 chương, 4 phiên ngoại

Em không yêu tôi – Khải Ly – Hiện đại, sắc – 9 chương, kết thúc – Hệ liệt Ngược luyến tình thâm

G

Giang nam mỹ nương tử – Vân Nhạc – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Giang Nam nương tử

Hắc La sát – Đan Phi Tuyết – Cổ đại – 10 chương – Link ebook

Hoàng thượng dụ dỗ thị vệ – Vạn Ngữ – Đam mỹ, cổ đại – 10 chương

Hoàng tước kỷ sự – Song Mục – Cổ đại – Link ebook

Hồ ly! Muốn chờ ta bao lâu? – Mật Trầm Trầm – Huyền huyễn – 62 chương, 4 phiên ngoại

Hôm nay em phải gả cho anh – Lục Phong Tranh – Hiện đại, sủng – 10 chương – Hệ liệt A phiêu tiểu tình ca

Hôn mê liền cưới a – Kagen no Ju – Hiện đại, sủng – 39 chương + 5 phiên ngoại

Hợp pháp tình nhân – Sugar – Hiện đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Tàng xuống tình nhân

Hương thơm mê hoặc của hoàng hậu – Chu Tiếu Y – Cổ đại – 32 chương

Khế ước tình yêu nguy hiểm – Mạc Nhan – Hiện đại – 10 chương – Link ebook

Khi quân hôn gặp gỡ tình yêu – Thanh Xuân Tiểu Biến Thái -Hiện đại – 43 chương – Hệ liệt Ái ái bảo bối

Khi phúc hắc gặp biến thái – Lãnh Túy – Xuyên Không, hài – 39 chương

Không thị tấm, chém! – Lam Ngã Thảo – Cổ đại, hài, phúc hắc – 47 chương, 4 phiên ngoại – Link ebook

Kích Tình Tuyết Sắc – Quý Sa – Hiện đại, sắc – 10 chương

Kiều thê lạc đường – Lăng Trúc – Cổ Đại – 10 chương – Hệ liệt Huyền cốc tứ thánh

Kim chủ định đoạt – Tả Vân – Hiện đại – 10 chương, kết thúc

Kim cương cấp phá sản nữ – Minh Tinh – Hiện đại – 10 chương – Link ebook

Làm nhục ca ca – Lam Cầm – Cổ đại , sắc – 9 chương, 1 kết thúc

Làm phiền huyện thái gia – Mai Bối Nhĩ – Cổ đại – 10 chương

Lãnh thiếu truy thê – Hoa Điền Bắc – Hiện đại – 45 chương, 5 ngoại truyện – Link ebook

Lão bà chớ giở trò – Tạp Nhi – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Ngũ trọc ác ma

Lão bà yêu tán gái – Cầu Mộng – Hiện đại – 9 chương

Lão công của ta là xã hội đen – Thanh Âm Thiên Sứ – Hiện đại – 69 chương

Lệ ngọc – Lăng Nặc – Đam mỹ – 16 chương

Loạn thế khuynh ca – hoatranh – Xuyên không, tự sáng tác – 59 chương, 4 phiên ngoại

Mùa hoa rơi gặp lại chàng – Thục Khách – Huyền huyễn – 47 chương – Link ebook

Một đêm một ngày một đời – Phù Tô Lục – Hiện đại, ngược luyến tình thâm – 22 chương

Mỹ vị se duyên anh với em – Hàn Liệt – Hiện đại – 42 chương – Hệ liệt Quyến luyến giữa rang môi

Nạm vàng ăn cỏ nam – Mễ Bao – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Đại “Trạch” môn – Link ebook

Năm mươi thước thâm lam – Ba Nữu – Hiện đại – 75 chương

Nhất thế khuynh tình – Yên Thị – Đam mỹ, cổ đại, sắc – 56 chương

Nhị kiến khiêu tình – Mễ Nhạc – Hiện đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Thời kỳ yêu thử

Ngoài dự đoán mọi người – Tát Không Không – Hiện đại – 10 chương

Ngự hoàng – Minh Tinh – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Chí tôn hoàn lương

Người Hầu Kiếm Thánh – Cần Thái – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Vạn Thiên Sủng Ái

Người kia, thiếu gia ! – Kim Huyên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt quán cà phê hạnh phúc – Link ebook

Người kia, tổng tài ! – Kim Huyên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt quán cà phê hạnh phúc – Link ebook

Người thiếp bị bỏ của vương gia mãnh tướng – Hồ Ly – Cổ đại, ngược – 109 chương

Người tình nguy hiểm – Mạc Nhan – Hiện đại – 10 chương

Người yêu đào hoa của tôi – Liên Liên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Đang len lén yêu đương

Người yêu ngây thơ của tôi – Liên Liên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Đang len lén yêu đương

Nhập Hí – Donggua1986 – Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh – 75 chương

Nịnh vương – Trạm Lộ – Cổ đại – 9 chương – Hệ liệt Quan trường chơi thật vui – Link ebook

Nợ phong lưu của công chúa – Phức Mai – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Thành than thật là khó

Nuôi anh là họa – Cốc Nguyệt Ưu – Đam mỹ, hiện đại – 10 chương

Nữ phúc khí của tửu vương – Minh Tinh – Cổ đại – 11 chương – Hệ liệt Ước định thủy tinh

O

Ở Chung YES, Kết Hôn NO – Ngải Mân – Hiện đại – 10 chương

P

Pa Pa 17 tuổi – Hương Chương Thụ Đích Ảnh Tử – Tuổi Teen – 52 chương

Phách hoàng dụ lãnh phi – U Nguyệt Như Yên – Xuyên không – 134 chương

Phế Tích – Cuộc Sống Thật TMD Tịch Mịch Như Máu – Võng Du, hài – 31 chương

Phu Quân Xấu Xa – Điển Tâm – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Gia tộc keo kiệt

Phượng mị – hoatranh – Nữ tôn, tự sáng tác – 10 chương, 4 phiên ngoại

Q

Quán rượu nhỏ yêu nhau – Đan Phi Tuyết – Hiện đại – 10 chương

Quản gia công cứng nhắc – Lê Tiêm – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Diệu quản gia

Quý công tử cởi dây – Thủy Lam – Hiện đại – 10 chương

Qủy thê – Mạt Hồi – Đam mỹ, kỳ bí – 30 chương

Quỷ Thần Y – Lâm Uyển Du – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Ma mỵ tứ công tử – Link ebook

Quỷ linh tinh – Mai Bối Nhĩ – Cổ đại – 9 chương – Link ebook

S

Sau Khi Nữ Vương Thất Tình – Kim Huyên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt tỷ muội

Sầu triền miên – Đạm Mạc Đích Tử Sắc – Xuyên không – 66 chương

Sống riêng không đơn giản – Đào Nhạc Tư – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Bảo bối thật xin lỗi – Link ebook

Sủng Em Đến Tận Trời – Đan Phi Tuyết – Hiện đại – 10 chương

Sủng em không tốt sao – Hận Điệp – Hiện đại, sủng – 75 chương

TTà Lang Quân – Lâm Uyển Du – Cổ đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Ma mỵ tứ công tử – Link ebook

Tái Thế Vi Xà – Phi Ngữ Đam mỹ, Cổ trang – 10 chương, 1 phiên ngoại

Thạch đến vận chuyển – Mai Bối Nhĩ – Xuyên không – 10 chương – Link ebook

Thái tử cũng xưng thần – Lưu Phong – Cổ đại – 8 chương

Thật yêu tướng công – Ngụy Quân – Cổ đại – 10 chương – Link ebook

Thâu tâm tiểu xà tiên – Vũ Thần Hoàn – Đam mỹ , hiện đại – 10 chương

Thê bằng tử quý – Mai Bối Nhĩ – Cổ đại – 9 chương

Thế thân thì có làm sao – Trạm Lượng – Hiện đại – 10 chương, 2 phiên ngoại – Link ebook

Thoát không khỏi ôn nhu của anh – Diệp Lạc Vô Tâm – Hiện đại – 15 chương và kết thúc

“Thú” Y – Hidden – Đam mỹ, hiện đại, hài – 25 chương

Thương hoa tiếc ngọc – Thập Tứ Lang – Xuyên không -45 chương

Thường giáo sư ôn nhu – Kim Huyên – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Một nửa khác của tôi

Tiếu Thường Nhac – Hạ Oa -Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Vương triều Đại Đông

Tìm sói để gả – Liễu Doanh – Xuyên Không – 12 chương

Tình nhân giao dịch – Lệ Lỵ – Hiện đại – 10 chương – Hệ liệt Tứ thiên kim

Tình yêu ban đầu, tình yêu cuối cùng – Mai Tử Hoàng Thì Vũ – Hiện đại – 25 chương, 4 phiên ngoại – Link ebook

Tri huyện bị ép lấy chồng – Vũ Anh Tuyết – Cổ đại, sắc – 10 chương – Link ebook

Trò đùa của Nguyệt Lão – Chu Ánh Huy – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Lỡ rồi cứ liều

Trọng Sinh Chi Nịch Ái – Hoàn Hoàn – Đam mỹ, Hiện Đại – 54 chương

Tú cầu mèo – Phức Mai – Cổ đại – 10 chương – Hệ liệt Hồng nương khác loài – Link ebook

Tú hồn – Minh Tinh – Cổ đại, thâm tình – 10 chương – Hệ liệt Hắc sơn chi thần

Túc Vương thiên tuế – Cầu Mộng – Cổ đại, sủng – 10 chương

Tuyệt sắc truyền kỳ: Nguyệt lạc hồng trần – Lâm Vũ Phàm -Xuyên không – 60 chương

Từ nô tì thành hoàng hậu: Cùng múa với sói – Quả Đào Đáng Yêu – Xuyên không – 107 chương

Từ vợ tướng quân trở thành hoàng hậu: lên nhầm kiệu hoa – Hoả Hồng – 452 chương

Tương tư cơm nắm – Điển Tâm – Hiện đại – 9 chương, kết thúc – Hệ liệt Phúc Nhĩ Ma Sa – Link ebook

Tướng Công Đòi Cưới – Nguyên Nhu – Cổ đại – 10 chương – Link ebook

Tướng Gia Ái Thê – Cần Thái – Cổ đại, sắc – 10 chương

V

Vật cưng của thiếu gia – Hồng Sầm – Hiện đại, sủng, sắc – 10 chương

Vì sao hạ lạnh – Cố Tây Tước – Hiện đại, sủng – 26 chương

Vô diệm xinh đẹp – Lâm Gia Thành – Xuyên không, đấu trí – 230 chương

Vợ yêu thích tán gái – Cầu Mộng – Hiện đại – 9 chương

Vú em siêu cấp: Tướng công thật hung mãnh – Lam Tiểu Uất – Xuyên không – 184 chương, 25 phiên ngoại

Vũ Khuynh Thành – Nam Cung Dao – Xuyên không, tự sang tác – 70 chương

Vương gia giá lâm – Tứ Nguyệt – Xuyên không, sắc – 10 chương, kết thúc – Hệ liệt Đến đâu cũng được như ý

Vương gia sợ vợ – Cầu Mộng – Cổ đại – 10 chương

Vương gia nhà của em chính là phủ của anh – Tứ Nguyệt – Hiện đại, sắc – 10 chương – Hệ liệt Đến đâu cũng được như ý

X

Xuyên việt cự nhân quốc độ – Thi Chức – Đam mỹ, tương lai – 27 chương

Y

Yêu kiều đùa lang quân – Tần Phương Ngọc – Cổ đại – 10 chương – Link ebook

Yêu mị hồ – Mạc Nhan – Huyền huyễn – 10 chương – Link ebook

Yêu phải nha đầu hai mặt – Kim Huyên – Hiện Đại – 10 chương – Hệ liệt Tân nương tuyển phu

Bà Bầu Có Được Ăn Nhãn Không? Tìm Hiểu Về Công Dụng Của Quả Nhãn

Trong Đông y, nhãn có tác dụng vị ngọt trợ hỏa (nóng). Quả nhãn có chứa rất nhiều chất dinh dưỡng như: chất béo, Tro, Saponin, Nitrogen, đường Saccarose, khoáng chất, vitamin A và vitamin C. Nhãn còn được sử dụng làm các bài thuốc Đông y nhằm bồi bổ cơ thể, dưỡng huyết an thần. Ví dụ như khi bị thiếu máu, thần kinh suy nhược có thể lấy nhãn, hạt sen và quả khiếm thực vào đun nhừ rồi ăn sẽ làm giảm tình trạng mệt mỏi, thiếu máu. Hoặc khi bị mất ngủ có thể đun nhãn với nước sôi để hỗ trợ điều trị

Đối với người khỏe mạnh bình thường thì nhãn là loại trái cây bổ dưỡng với nhiều công dụng tốt cho sức khỏe như:

Hạn chế tăng cân: Dù có tính ngọt nhưng nhãn là loại quả ít chất béo và calo nên đây là lựa chọn lành mạnh cho những người không muốn tăng cân nhanh. Đồng thời, nhãn chứa một lượng carbohydrate phức tạp giúp giảm bớt cảm giác thèm ăn, từ đó, giúp bạn quản lý cân nặng một cách hiệu quả. Tuy nhiên, bạn chỉ ăn nhãn với số lượng vừa phải, nếu ăn quá nhiều thì sẽ có tác dụng ngược lại.

Ăn nhãn giúp ngăn ngừa loãng xương: Theo các nghiên cứu y học, xương của phụ nữ trong thời kỳ mãn kinh mỏng và dễ gãy. Bên cạnh việc bổ sung canxi, vitamin D, ăn nhãn sẽ giúp đáp ứng được nhu cầu khoáng chất (đồng và magie) mà cơ thể cần để phòng tránh loãng xương.

Tốt cho hệ thống miễn dịch: Trong quả nhãn có chứa hàm lượng vitamin C dồi dào sẽ giúp cải thiện cơ chế bảo vệ cơ thể chống lại các bệnh như cảm lạnh, cúm và và tăng cường hệ miễn dịch cho cơ thể. Loại quả này còn giúp cơ thể hấp thụ sắt trong máu, giúp phòng ngừa nguy cơ bị thiếu máu và giúp da khỏe mạnh hơn.

Nhãn có khả năng chữa lành vết thương nhờ chứa chất chống oxy hóa và tăng tuổi thọ. Chất chống oxy hóa tự nhiên có đặc tính chống viêm, giảm các phản ứng do viêm nhiễm hiệu quả. Cùng với polyphenol, nhãn giúp chống lại các gốc tự do trong cơ thể và ngăn ngừa các tế bào bị hư hại, giúp làm giảm nguy cơ phát triển một số loại ung thư.

Các dưỡng chất trong quả nhãn có lợi cho bệnh tim bằng cách giảm căng thẳng và mệt mỏi. Nó có hiệu quả kích thích lá lách, tăng tuần hoàn máu và mang lại cảm giác dễ chịu cho hệ thần kinh gần lá lách và tim. Ngoài ra, nhãn cũng làm giảm nguy cơ ngừng tim và đột quỵ.

Ngoài ra, loại quả này còn có lợi cho da là tốt. Trong quả nhãn chứa các đặc tính chống lão hóa và đã được chứng minh để cải thiện sức khỏe của da. Quả này đặc biệt có lợi cho làn da mỏng manh gần mắt, giảm tình trạng bong tróc da, và cải thiện tông màu da. Bên cạnh đó, ăn nhãn cũng giúp bảo vệ răng và nướu răng.

3. Những điều cần lưu ý khi ăn quả nhãn

Nhãn có những lợi ích tuyệt vời cho sức khỏe là không thể phủ nhận, tuy nhiên nếu chúng ta sử dụng nhãn không đúng cách có thể gây ra một số tác dụng phụ không mong muốn. Cần lưu ý một số điều sau:

Có thể gây động thai

Theo các chuyên gia về dinh dưỡng – thực phẩm, phụ nữ mang thai có sức khỏe yếu, hay nóng trong người hoặc bị táo bón, miệng đắng, không nên ăn nhãn, đặc biệt khi mang thai đến tháng thứ 7 – 8. Ăn nhiều nhãn có thể gây nóng trong, đau bụng, chảy máu, thậm chí gây động thai, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe thai nhi và bà mẹ.

Gây nóng trong

Cũng giống như các loại quả sầu riêng, vải, nhãn có tính nóng, nếu ăn quá nhiều nhãn vào mùa hè sẽ gây sinh nhiệt trong cơ thể, nóng trong, dễ bị khô rát cổ họng, nổi mụn trứng cá, nhiệt miệng, thậm chí chảy máu cam.

Tăng cân, đường huyết

Theo các chuyên gia, trong quả nhãn chứa hàm lượng đường khá cao, 300g nhãn cung cấp năng lượng tương đương 1,5 chén cơm. Do vậy, ăn nhiều nhãn có thể làm tăng lượng đường cho cơ thể, gây tăng cân. Với những người bình thường không sao, nhưng đối với những người thừa cân, béo phì hoặc muốn giảm cân nên hạn chế ăn nhãn.

Ngoài ra, ăn nhiều nhãn một lúc khiến cho tăng lượng đường trong máu đột ngột, gây nguy hiểm cho sức khỏe. Vì vậy, những người bị bệnh tiểu đường không nên hoặc hạn chế ăn nhãn.

4. Bà bầu có được ăn nhãn không?

Phụ nữ khi mang thai nên tránh ăn long nhãn trong tất cả các giai đoạn mang thai. Nguyên nhân là do nhãn lại là loại quả thuộc tính nóng, cùng với đó khi mang thai thân nhiệt của cơ thể người phụ nữ sẽ tăng lên, gây khó chịu bức bối. Loại quả này cũng được cho là có thể ảnh hưởng xấu đến thai nhi, gây đau bụng dưới và chảy máu âm đạo, động thai… khiến cho tình trạng mang thai bị nguy hiểm. Đặc biệt, bà bầu ăn nhãn nhiều trong 3 tháng đầu và 3 tháng cuối thai kỳ sẽ rất dễ dẫn đến nguy cơ sảy thai, sinh non.

Thực tế, cho đến nay vẫn chưa có kết luận khoa học nghiên cứu nào về những tác hại của việc ăn nhãn khi mang thai. Tuy nhiên, theo Đông Y những người bị cao huyết áp, người bị tiểu đường và phụ nữ mang thai là những đối tượng không nên ăn nhiều nhãn. Ngoài ra vì có tính hỏa, thành phần dinh dưỡng nhiều nhưng chủ yếu là chất ngọt nhãn rất dễ làm phụ nữ mang thai nổi mụn, nóng nảy trong người. Lượng đường cao trong nhãn còn gây ảnh hưởng tiêu cực đến thai phụ có tiền sử bị cao huyết áp, bị béo phì…

Những rủi ro khi bà bầu ăn nhãn là nhiều hơn so với vị ngọt ngào và lợi ích mà nó đem lại. Do đó, tốt hơn hết mẹ bầu nên tránh ăn quả nhãn.

5. Bà bầu lỡ ăn nhãn khi mang thai có sao không?

Bạn đang xem bài viết Vài Mẩu Chuyện Về Bảng Nhãn Lê Quí Đôn trên website Ieecvn.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!