Cập nhật thông tin chi tiết về Lúc Vợ Mang Thai Mệt Mỏi Thì Chồng Ra Ngoài Vui Vẻ Với Gái. mới nhất trên website Ieecvn.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Em năm nay 30 tuổi, chồng em hơn em 7 tuổi chúng em kết hôn được 9 năm và đã có với nhau hai mặt con. Gần đây em phát hiện ra anh có người phụ nữ khác cũng là lúc em mang thai cháu thứ hai. Người phụ nữ này hơn em hai tuổi, đã có gia đình và có hai con, chồng cô ta là người thật và rất hiền lành mặc cho cô ta muốn làm gì thì làm. Mấy năm trước cô ta còn quan hệ bất chính với người anh họ về đằng nhà chồng và đã bị họp họ và phải xin lỗi gia đình nhà chồng. Cô ta không biết dừng lại mà còn đi quan hệ bất chính với nhiều người đàn ông khác nếu như có nhu cầu về tình dục vì những người đàn ông họ nói ra là cô này chỉ cần gẩy cái là đi nhà nghỉ ngay, nói đúng hơn là gái làm tiền.
Lúc em có thai cháu thứ hai được bốn tháng mọi người bảo là chồng em đang cặp với người phụ nữ này nên em cũng đã để ý những hành động của chồng em. Có một hôm em đi chơi hàng xóm về thấy anh đang nhắn tin em bảo anh đưa điện thoại cho em mượn nhưng anh một mực nhất quyết không đưa và chửi em những lời thẩm tệ, em cố rằng lấy máy thì bị đạp vào bụng làm em rất đau nhưng cũng may cái thai trong bụng không bị sao. Hôm sau anh xin lỗi em và hứa là sẽ không liên lạc với người phụ nữ này và em đã tin.
Thời gian sau đó em không để ý đến chuyện này vì anh dường như đã cảnh giác với em hơn, khi em mang thai sắp đến ngày sinh thì chồng em bảo bây giờ anh bị bệnh nặng từ giờ chở đi anh không đưa tiền lương hàng tháng cho em mà để tiền đi chữa bệnh, anh bảo anh chụp cộng hưởng từ trên Hà Nội bị rỗ phổi em hỏi phim chụp đâu anh bảo xé đi rồi em không tin và bảo vậy mai hai vợ chồng mình đi khám xem, trước khi em đẻ em phải biết anh bị làm sao đã nhưng anh từ chối yêu cầu của em và em đã cố tình đi nên bệnh viện chờ anh ở đó. Cuối cùng anh cũng phải đi khám, kết quả không đúng như anh nói mà chỉ bị viêm phế quản nhẹ thôi.
Tối đến em phải ở nhà cho con em học còn anh thường xuyên đi chơi về muộn. Hôm đó anh sang nhà hàng xóm chơi vô tình em nghe được anh điện thoại cho người phụ nữ kia và anh bảo anh với cô ta chỉ là bạn bình thường thôi. Hôm sau em đi dò hỏi thì vẫn là người phụ nữ kia. Em cũng điện cho cô ta nhưng cô ta không nghe máy em nhắn tin và bảo tôi biết cô là ai rồi em đọc hẳn tên cô ta ra và bảo cô mà không chấm dứt với chồng tôi thì tôi đến tận nhà nói cho gia đình nhà chồng cô biết.
Nhưng không những thế mà hai hôm sau em bắt gặp cô ta và chồng em ở nhà nghỉ đi ra lúc đó em không tin vào mắt mình nữa em không ngờ chồng em lại có thể nói dối em bao nhiêu ngày tháng, lúc em mang thai mệt mỏi thì chồng em lại ra ngoài vui vẻ với người phụ nữ khác. Hôm đó về nhà anh lại xin lỗi và xin em tha thứ cho anh những anh đã làm cho em mất hết lòng tin ở con người anh rồi và giờ đây em phải sống trong sự dằn vặt đau khổ em không biết phải làm gì bây giờ.
Thái Độ Chồng Không Vui Khi Biết Vợ Mang Thai Con Gái
Thái độ chồng không vui khi biết vợ mang thai con gái. Cả chặng đường đi siêu âm về, chồng thể hiện rõ nỗi buồn và thật vọng trên khuôn mặt, khiến tôi cũng chẳng thể nào mà vui được.
Năm nay tôi 31 tuổi nhưng mới mang thai lần đầu. Kể về lần đầu mang thai này, chắc câu chuyện của tôi chẳng có gì vui ngoài nỗi buồn và nước mắt. Tôi cảm thấy rõ thái độ chồng không vui khi biết vợ mang thai từ sự vô tâm, hờ hững của chồng. Anh không hỏi han mẹ con tôi có khỏe không, cũng chẳng hỏi tôi có muốn ăn thêm gì không?
Thời gian biết mình mang bầu, tôi hí hửng vô cùng vì phải sau 1 năm khi cưới, tôi mới có em bé. Từ ngày cưới, tôi biết mình khó có con vì ảnh hưởng của buồng trứng, chồng biết vậy cũng buồn lắm.
Khi đó, chồng luôn động viên nhưng tôi hiểu, anh vẫn rất buồn và lúc nào cũng nghĩ nguyên nhân tất cả là do tôi. Nhiều khi anh tỏ ra giận giữ khi thấy gia đình bạn bè con cái đề huề rồi mà gia đình mình thì chưa có gì.
Tôi cũng không dám nói gì, vì tôi biết, phần lớn vấn đề là do tôi. Vì thế, lúc nào tôi cũng cố gắng chạy chữa cho tới khi mang bầu mới thôi.
Cố mãi, cuối cùng tôi cũng có bầu, tôi vui rất nhiều khi biết tin này. Tôi cứ nghĩ sẽ làm gì đó để chồng bất ngờ nhưng trong thời gian đầu đó, chồng lúc nào cũng bận, bận đi công tác, bận họp, bận liên hoan, đi sự kiện, đi khách…
Về tới nhà định nói nhưng lúc nào chồng lúc nào cũng trong tình trạng say, lại càu nhau khiến tôi tự ái. Cuối cùng đi ngủ là lại qua một ngày.
Càng ngày, tôi cảm nhận được sự vô tâm, hờ hững, chán nản của chồng. Anh chẳng lúc nào hỏi thăm tôi có khỏe không, có gì mua sắm hay đi chơi đâu không. Mấy tháng mang bầu ốm nghé, mệt mõi anh cũng không biết, anh nghĩ tôi bị căng thẳng vì công việc. Anh bảo tôi đi khám vì nghi tôi bị đau dạ dày.
Khuyên là vậy nhưng anh cũng chẳng them hỏi thăm xem tình trạng thế nào dù là đau dạ dày thật hay không. Tôi biết, ảnh chí có công việc và bàn nhậu. Đúng hơn là anh đang chán tôi không sinh con được cho anh. Bạn bè anh đi đâu cũng cho vợ con đi cùng, có lẽ anh cảm thấy chạnh lòng.
Nhiều lúc, tôi muốn tìm cơ hội nói với chồng để chồng vui nhưng anh thật sự bận, không bận thì về nhà trong tình trạng hơi mem trong người. Có lần rủ chồng đi ăn nhà hàng để tạo không gian nói thì anh từ chối, bảo tôi lắm chuyện… Chỉ những cái đó thôi chồng cũng làm tôi mất hứng. Và thế, tôi quyết định im lặng không nói gì hết.
Cứ thế, bụng càng ngày càng to. Chồng hỏi tôi, sao ăn mặc lôi thôi và cũng chưa bao giờ nghĩ tôi có thể có bầu. Tôi thèm cái này, nhờ chồng mua nhưng toàn kêu bận hoặc không tiện đường.
Lần đầu mang bầu, tôi tha thiết muốn chồng san sẻ, chia sẻ những khó khăn và những niềm vui. Tôi quyết định đi khám thai một mình, âm thầm đi khám và chăm sóc con. Sự khác biệt trên cơ thể, chồng tôi nằm cạnh cũng không hề biết. Như vậy có phải chồng quá vô tâm?
Đến một ngày, mẹ chồng tôi phát hiện ra tôi có bầu thì chồng tôi mới giật mình, trách tôi sao không nói. Vì thế, lần siêu âm tiếp theo chồng bảo đưa tôi đi. Nhưng khi siêu âm biết con là con gái, tôi thấy rõ nét buồn trên khuôn mặt anh.
Cả chặng đường về nhà anh chẳng nói gì với tôi, lại cái khuôn mặt nặng nề thất vọng như mọi khi. Tôi lại càng trở nên suy sụp. Tôi nghĩ chắc anh phải vui lắm vì tôi rất khó mang bầu nhưng thái độ của chồng khiến tôi trở nên hận anh.
Tôi hận anh vì quá ích kỷ với vợ, với con. Con trai hay gái đâu phải lỗi của tôi. Nhưng khi bố mẹ góp ý thì anh cáu, anh bảo lỗi hoàn toàn là do phụ nữ.
Anh bây giờ chẳng như lúc yêu. Giờ là vợ chồng thì có nhiều thứ thay đổi khiến tôi mệt mỏi. Bây giờ tôi mới bầu tháng thứ 5 mà lúc nào cũng cũng nghĩ sau này sẽ nuôi con một mình. Tôi cũng chẳng cần sự quan tâm của anh nữa, vì anh đâu có tha thiết gì cái bầu này.
Khi chưa lấy chồng, tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại lâm vào hoàn cảnh như bây giờ. Gía như tôi vững lập trường không lấy chồng hoặc chọn người kỹ hơn thì hay biết mất. Không biết cho tới khi con gái tôi chào đời, bố nó sẽ đón sự thật này như thế nào? Tôi phải làm sao đây?
Vợ Mang Thai, Chồng Cặp Kè, Ăn Ngủ Với Nhiều Cô Gái Trẻ
Không kìm nổi được mình, tôi xông vào phòng hát và choáng ngợp trước cảnh tượng trước mắt. Họ ôm ấp nhau trên ghế, người không mảnh vải che thân.
Tôi quen anh khi còn là sinh viên năm cuối trường Kinh tế. Anh là bí thư đoàn trường Bách Khoa, năng nổ, đào hoa, thường sang trường tôi chơi và được rất nhiều cô gái để ý, khát khao được làm người yêu. Một dịp trường tôi và trường anh giao lưu văn nghệ, chúng tôi đã quen nhau và bắt đầu hẹn hò từ đó.
Anh người miền trong, gia đình gia giáo hay có thể nói là công tử bột vì được bố mẹ yêu chiều, trên lại có một người anh trai làm to ở Hà Nội nữa. Còn tôi là con gái Hà Nội chính gốc với nét tinh tế, nhẹ nhàng đã cuốn hút anh. Anh vẫn thường nói với tôi như vậy.
Thời gian yêu nhau, tôi từng nghe bạn bè anh trêu chọc, bóng gió anh là “gã Đông Gioăng, sát thủ tình trường”… nhưng vì nghĩ bạn bè anh trêu chọc, đùa vui như vậy nên tôi bỏ ngoài tai, không để ý.
Ra trường 2 năm chúng tôi kết hôn. Lúc đó anh mới 26 tuổi còn tôi 25, vì tôi nhỡ có bầu nên phải cưới gấp. Thấy bố mẹ anh quý mến lại thoải mái, dễ chịu nên tôi nghĩ, lấy anh, chọn anh làm chồng là điều may mắn nhất trong đời. Nhưng tôi đã lầm tưởng.
Sau khi cưới, anh nhanh chóng leo lên một vị trí cao ở tập đoàn công nghệ thông tin, viễn thông lớn nhất đất nước. Còn tôi với tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi, với mối quen biết của bố mẹ, tôi được nhận vào làm ở Tổng cục Thuế. Rồi đứa con gái xinh xắn chào đời. Người ngoài nhìn vào cứ nghĩ chúng tôi là một gia đình trẻ hạnh phúc khi có nhà lầu, xe hơi, chồng làm to, con xinh, vợ hiền… Nhưng tất cả chỉ là cái vẻ bề ngoài.
Tôi quyết định lên kế hoạch theo dõi anh. Tôi bồi ít tiền cho anh bạn cũ được anh chọn làm trợ lý và nhận những thông tin quan trọng hằng ngày. Rồi những bức ảnh anh cặp kè, ôm ấp các cô gái trẻ chưa chồng gửi đến, tôi choáng váng, đau đớn trong nỗi thất vọng tràn trề.
Người chồng tôi thường ngày ca ngợi với đám bạn, người vẫn nựng yêu thương con hằng ngày, người không quên dẫn mẹ con tôi đi chơi mỗi dịp lễ tết là như thế này ư? Tôi không thể tin nổi vào mắt mình. Hóa ra bấy lâu nay tôi đã mù? Tôi đã quá tin tưởng vào những lời ngon ngọt, vỗ về của anh.
Tối hôm đó, phải 12 giờ đêm anh mới kéo cửa vào phòng ngủ. Tôi đã ném xấp ảnh vào mặt anh rồi ôm mặt khóc nức nở. Anh cầm đống ảnh, lại ngon ngọt đến bên tôi vỗ về: “Chỉ là vì công việc, vì tiếp đối tác nên mới phải cần những cô gái này. Thực tình anh chưa từng phản bội em, kể cả trong tâm tưởng. Anh đâu có ngu mà đi bỏ vợ hiền con khôn, đi theo mấy cái đứa ăn chơi, đua đòi đó”.
Tôi tạm thời tin anh và không còn nghĩ suy gì nữa. Thế nhưng dù tôi có thai tiếp, những cuộc nhậu thâu đêm, những lần đi sớm về khuya của anh vẫn không ngớt, tôi càng canh cánh nỗi lo chồng đang ôm ấp đứa con gái nào khác bên mình.
Lần này tôi không còn trông chờ vào ai khác mà tự mình theo dõi anh. 6 rưỡi sáng, anh đã quần áo là lượt ra khỏi nhà với lý do: “Đi làm sớm để tránh tắc đường”. Nhưng điểm dừng chân đầu tiên là một con phố nhỏ cách nhà tôi không xa, 10 phút sau, một cô gái trẻ son phấn, váy ngắn bước lên xe anh. Rồi họ đi ăn sáng cùng nhau, cười nói cợt nhạt đủ trò mới về trụ sở làm việc. Tôi vẫn thường nghe a kể có cô nhân viên cùng cơ quan thường đi nhờ xe nên dù tức tối trong lòng vẫn cố kìm nén theo dõi tiếp.
Nhưng chờ 1 tiếng sau tôi lại thấy anh lái xe đi. Lần này anh rẽ vào một quán cà phê nhỏ, bài trí có vẻ thơ mộng. Rồi chừng 20 phút sau khi cầm máy gọi điện, cười nói đong đưa, một cô gái trẻ đến. Trông cô này có vẻ hiền lành, không điệu đà như cô gái sáng nay nhưng nhìn ánh mắt tình tứ, nhìn cách anh vuốt ve mái tóc cô bé, tôi không cầm nổi nước mắt. Trước đây, khi còn yêu nhau, cũng ánh mắt đó, cũng cử chỉ âu yếm đó anh từng dành cho tôi… Rồi chuyện trò chán chê, âu yếm nhau chán chê anh ta lại lái xe đưa cô bé kia về.
Chiều đến, anh ta lại tiếp tục gọi một cô gái trẻ khác đến quán bia quen gặp đối tác. Nhìn quán bia này tôi đã chướng mắt. Nhân viên tiếp bia ăn mặc ngắn nhất có thể, tiết kiệm vải nhất có thể, đã thế còn cười nói đong đưa với khách đủ chiêu trò. Đi cùng cô gái trẻ kia nhưng chồng tôi vẫn gọi một vài cô gái tiếp bia đến. Cô nào cũng da trắng, chân dài, mặc ngắn cũn cỡn đứng kè kè bên khách, bên chồng tôi tiếp bia. Tay chân gã khách kia vẫn không ngừng luyến láy đụng chạm vào mông, đùi các cô.
Rượu vào, lời ra, chồng tôi choàng tay qua vai cô gái trẻ ngồi bên. Lại điệu cười, lại ánh mắt cợt nhã đó. Đến lúc này, tim tôi đập loạn xạ, dường như không thể kìm nổi.
Sau đó, tầm 9h tối, bọn họ kéo nhau đi hát. Một cô gái tiếp bia cũng đi theo. Họ rẽ vào một quán karao lớn rồi tình tứ ôm nhau vào. Chồng tôi vẫn khoác vai cô gái trẻ, cười nói đong đưa. Khoảng 30 phút sau, gã khách kia ôm eo cô tiếp bia đi ra ngoài rồi gọi taxi.
Chồng tôi và cô gái trẻ kia đang làm gì trong kia. Đầu óc tôi bấn loạn. Tôi mường tượng thấy cảnh anh ta đang ôm ấp, ve vuốt cô gái kia bên mình. Rồi không kìm nổi được mình, tôi xông vào phòng hát và choáng ngợp trước cảnh tượng trước mắt. Họ ôm ấp nhau trên ghế, anh ta đổ người chồng lên cô gái kia hôn hít, còn cô ta vẫn rên rỉ tỏ vẻ sung sướng lắm.
Nhìn thấy tôi, anh ta vội vã vơ chiếc áo sơ mi tôi vẫn cố là lượt mỗi đêm cho anh đi làm giờ đã nhăn nhúm, mặc lại. Cô gái kia bất ngờ quát: “Cô là ai mà dám xông vào đây”. Anh ta bối rối đẩy cô ta ra ngoài, nhưng vừa bước đến cửa tôi đã cho ả một cú tát mạnh vào mặt. Tôi không nói nên lời cứ thế khóc bỏ chạy.
Sau đó, tôi dọn đồ và đưa con về ngoại. Anh ta vẫn liên tục gọi điện và tìm đến xin lỗi tôi nhưng tôi không thể, không thể tiếp tục sống chung với người chồng này nữa. Lương tôi vẫn kiếm đủ nuôi các con, bố mẹ tôi vẫn còn đây, còn chỗ cho mẹ con tôi nương tựa, tôi không thể trở về căn nhà đó, không thể sống cùng với người chồng bội bạc kia. Nhưng còn con tôi, liệu chúng có hạnh phúc khi không còn cha bên cạnh?
Thực sự bây giờ, đầu óc tôi rối bời không thể suy nghĩ thêm được gì nữa. Liệu quyết định lúc này của tôi có đúng đắn?
Chồng Vô Tâm Đối Xử Tàn Nhẫn Với Vợ Khi Biết Vợ Đang Mang Thai Con Gái
Ngày Liên lên lên xe hoa về nhà chồng ai cũng nói cô có số hưởng khi được gả vào gia đình giàu có như Hùng. Thú thật Liên cũng thấy mình may mắn lắm vì cô vốn chỉ là gái quê mà vẫn được gia đình chồng yêu thương và cưng chiều hết mực. Vậy nhưng có nằm mơ Liên cũng không ngờ được rằng cái kiếp lấy chồng giàu lại bạc bẽo đến như vậy.
Ngày đó Liên theo Hùng về ra mắt thì cô rất được lòng mẹ chồng, thậm chí mẹ chồng còn giục chuyện cưới xin càng sớm càng tốt. Liên luôn tỏ ra là một người vợ hiền dâu thảo để báo đáp lại những điều tốt đẹp nhất mà nhà chồng dành cho mình. Kết hôn được hơn 3 tháng thì Liên có bầu, khỏi phải lúc đó cô hạnh phúc như nào. Ngày nào cô cũng được chồng tẩm bổ nhiều món ngon và đắt tiền. Hùng còn nói nhất định Liên phải sinh cho mình một đứa con trai để nối dõi tông đường. Nghe chồng nói vậy thì Liên bắt đầu lo lắng vì cô sợ chồng mình gia trưởng, lỡ như, nó không phải là con trai thì chuyện gì sẽ xảy ra đây chứ. Liên cất giọng nhẹ nhàng:
– Con trai hay con gái đều là con cả mà anh. Anh cứ nói thế này làm con buồn đấy.
– Vớ vẩn, nhà anh chỉ cần con trai thôi. Anh cưới em về cũng chỉ vì mục đích em sinh con cho anh. Em nên nhớ anh là con trưởng trong gia đình, nếu không sinh được cho bố mẹ đứa cháu đích tôn thì khối tàn sản mấy chục tỷ rơi vào thằng em trai anh đấy. Vậy nên em nhất định sinh bằng được con trai cho anh.
Liên sững sờ không dám tin vì những lời mà chồng vừa thốt ra, hóa ra đấy chính là lý do mà dù Liên nghèo thì gia đình chồng vẫn không quan tâm, họ chỉ cần cô sinh con cho gia đình họ. Đặt tay lên bụng của mình Liên cầu xin ông trời cho cô mang thai đứa con trai…nếu không cả cô và đứa con sẽ khổ.
Khi cái thai được 3 tháng thì Hùng giục vợ đi siêu âm để xem là trai hay gái. Đến khi bác sỹ đọc kết quả siêu âm là con gái thì Liên rớt nước mắt, còn Hùng thì hậm hực đòi phá cái thai. Liên phải van xin mãi thì chồng mình mới thôi cái ý định đó. Thế nhưng từ khi biết vợ mang thai con gái thì Hùng chẳng còn mua nhiều món tẩm bổ cho vợ ăn nữa. Hàng ngày anh đều ra mua miếng thịt ế về ép vợ nấu ăn.
– Em đang mang bầu…ăn thịt ế em sợ ảnh hưởng đến con…
– Ảnh hưởng gì, người ta ăn đầy co sao đâu. Sống chết có số cả rồi…cô mang thai con gái nên chỉ được thế thôi. Muốn ăn ngon mặc đẹp thì cứ sinh con trai rồi muốn gì tôi chiều. Còn giờ mang thai con gái thì cô cứ ăn thịt ế đi, như vậy đủ chất lắm rồi.
Liên vừa ăn vừa nuốt nước mắt vào trong, biết cô mang bầu con gái một cái từ chồng cho đến nhà chồng không ai coi cô ra gì cả. Thậm chí bầu bí thì Hùng cũng đuổi việc luôn ô sin rồi bắt vợ làm hết mọi việc trong nhà.
– Thuê ô sin tốn tiền lắm, cô bầu bí ở nhà ngồi không nên vận động nhiều vào. Cứ nằm một chỗ không đẻ được đâu.
Liên chợt nghĩ đến việc bây giờ chồng đã đối xử với đứa con trong bụng không ra gì, không biết khi sinh con ra thì còn bị hành hạ ra sao nữa. Trước đây người ta thấy Liên may mắn được làm dâu nhà già có nên giờ thấy cô gầy đều thắc mắc thì Liên chỉ biết ứa nước mắt. Suốt 7 tháng trời bị chồng ép ăn thịt ế nhiều lần Liên đau bụng mà không dám kêu than.
Vì trong thời gian mang bầu ăn uống không đủ chất lại làm việc quá sức nên khi cái thai được 7 tháng thì bác sỹ chỉ định phải mổ ấy thai. Dù Hùng hậm hực nhưng cũng phải đồng ý. Đến khi bác sỹ báo Liên sinh con trai thì khỏi phải nói Hùng choáng váng như nào.
– Bác sỹ có chắc chắn không? Vợ tôi rõ ràng bầy con gái mà – Hùng ngơ ngác.
– Nhầm là nhầm thế nào, kết quả siêu âm xưa nay đâu đúng hoàn toàn mà anh dựa vào đó để tin. Anh là chồng mà sao không chăm sóc cho vợ mình chu đáo, con trai anh bị suy dinh dưỡng cho mang thai vợ anh không ăn đủ chất đấy.
Hùng đứng không vững trước thông báo của bác sỹ, anh cúi đầu xuống khi vợ mình được đẩy về phòng hồi sức. Còn Liên thì cô cũng chẳng buồn quan tâm nữa, đợi khi khỏe lại cô sẽ bế con về quê sinh sống vì cô biết có ở lại thì cũng chỉ khổ mà thôi.
Bạn đang xem bài viết Lúc Vợ Mang Thai Mệt Mỏi Thì Chồng Ra Ngoài Vui Vẻ Với Gái. trên website Ieecvn.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!